Tâm sự

Thuốc lá và câu chuyện người đàn ông của tôi

SKĐS - “Hút thuốc lá có hại cho sức khỏe”, câu cửa miệng đó hầu như ai cũng hiểu “biết rồi khổ lắm nói mãi”. Thế nhưng để từ bỏ được thuốc lá không phải là dễ dàng và ai cũng làm được. Và tôi đã gặp một trường hợp như thế đó chính là người yêu của tôi.


Quay ngược thời gian, thời đó tôi là một cô gái trẻ vừa mới ra trường trong thời gian nộp hồ sơ xin việc tôi đi phụ giúp bán café. Anh ấy đến ngồi lặng lẽ trên chiếc ghế dưới gốc cây bàng nhâm nhi tách café đen với khói thuốc. Lúc đầu tôi rất dị ứng với người hút thuốc lá. Nhưng vì khách gọi thuốc thì tôi phải đem ra. Anh cũng không ngoại lệ thậm chí gọi cả gói thuốc ngựa.

Tôi ghét thuốc lá từ khi còn là một đứa trẻ, ghét cái mùi khó chịu tỏa ra của nó mỗi lần thấy bà nội hút thuốc. Vậy mà, mỗi lần đi chợ tôi lại mua cho bà một lạng thuốc lá Cẩm Lệ làm quà. Bà nói “ tao thích thứ này nhất hơn cả bánh kẹo” tôi cũng cảm thấy vui vui. Kì thực, tôi ghét thuốc lá nhưng lại thích cái cách bà cuốn điếu thuốc châm lửa hút nhả khói, đôi khi còn chỏng tai hóng những câu chuyện miên man chìm trong màu khói ấy.

Đến khi gặp anh không hiểu sao tôi lại bị cuốn hút bởi khói thuốc của anh. Đôi mắt anh xa xôi và sâu hun hút. Bởi trong lòng anh có điều gì trắc ẩn như hàng ngàn hàng lớp những con sóng ngầm cứ âm ỉ cuộn trào mà không thốt nên lời. Tự anh đã mang một vẻ phong trần và u uẩn, chất chứa trong lòng một nỗi sầu chẳng rõ nguyên do. Chỉ có điếu thuốc là người bạn hiểu rõ anh nhất, vì thế anh thường rất khôn khéo giấu chúng đi sau dáng vẻ im lìm, trầm tư, bình thản. Còn những người xung quanh xem đó là một điều bình thường không quan tâm tới những người hút thuốc vì sở thích hay có nổi lòng gì. Cuối cùng chỉ anh mới biết, những suy nghĩ cũng chỉ có anh mới hiểu.

Nếu phụ nữ khi buồn khi đau khổ có thể cứ tha hồ gào khóc, cứ thoải mái chọn lấy một bờ vai để dựa vào mỗi khi cõi lòng không yên ổn, thì với đàn ông, những kẻ được cho là phái mạnh thì họ không làm như thế. Họ tìm đến điếu thuốc cay xè và khét lẹt làm bạn tâm sự, từ từ trút bỏ những u uẩn trong lòng. Khi đàn ông hút thuốc một mình, tôi thấy họ cô độc vô cùng, không phải cô độc theo kiểu bi thương, chỉ là cô độc thôi, với đúng nghĩa nguyên sơ nhất. Người đàn ông tôi yêu cũng vậy trong túi lúc nào cũng có một bao thuốc, một hộp quẹt. Tôi không thích anh hút thuốc, nhưng lại đặc biệt say mê mỗi khi anh châm thuốc và rít vào khe khẽ, rồi chậm rãi nhả từng vòng khói và lặng lẽ nhìn chúng lơ lửng vô định trong không trung cho đến khi hoàn toàn tan biến... Anh khiến tôi chơi vơi trong cái cô độc mà anh vô tình tạo ra. Cứ thế, tôi yêu say mê một gã đàn ông hút thuốc và khát khao hiểu thứ ngôn ngữ ẩn hiện trong từng vòng khói bàng bạc đó…




Dần dần qua câu chuyện anh kể tôi biết được anh đang có chuyện buồn, thì ra anh vừa mới chia tay với người yêu của mình. Cô ấy là mối tình đầu của anh. Lý do chia tay chỉ vì anh chưa có công việc ổn định mà anh là người rất tự trọng. Vì thế anh rất buồn và tìm đến khói thuốc, không phải là anh không biết đến tác hại của thuốc lá. Trước đây anh không hề hút nhưng khi gặp chuyện buồn anh bắt đầu hút và tần suất tăng lên lúc nào không biết nữa. Đó là cách để anh giải khuây.

Tôi trở thành người bạn tri kỷ của anh, lắng nghe anh tâm sự và giành cho anh những lời khuyên “Thời gian sẽ chữa lành vết thương cho anh, có nhiều cách để anh quên đi chuyện tình cảm của mình chứ không nhất thiết là khói thuốc vì hút thuốc lá có hại cho sức khỏe làm cơ thể mình thêm tiều tụy mà vẫn không giải quyết được gì”. Thời gian đưa chúng tôi xích lại gần nhau, đồng điệu giữa hai tâm hồn và tôi đã hiểu rằng hãy cứ để anh như thế, rồi đến một lúc nào đó nhanh thôi anh sẽ rời khỏi thuốc lá và tìm đến tôi. Ngày đó đã đến khi anh ngỏ lời yêu tôi, tôi ra điều kiện “Muốn làm người yêu của em thì anh hãy từ bỏ thuốc lá”. Anh nói “ Em làm khó anh quá, anh yêu cả hai thuốc lá và em”. “Không, chỉ chọn một trong hai em hoặc thuốc lá”, tôi đáp lại.

Hành trình cai thuốc của anh ban đầu cũng không dễ dàng gì và tôi cũng hiểu từ bỏ một thói quen không phải ngày một ngày hai. Đôi lúc tôi thấy anh thật tội nghiệp trốn ra chỗ không có tôi để hút thuốc. Bất ngờ tôi bắt gặp được và chỉ lên tấm biển “No Smoking”, anh vội vứt ngay điếu thuốc và tỏ ra bối rối vì lời hứa không thực hiện được với tôi. Cùng với sự động viên của tôi và quyết tâm nổ lực của anh cuối cùng anh đã bỏ được thuốc lá. Tôi thực sự cảm kích, vì anh đã từ bỏ đi thói quen xấu của mình. Tôi cho là xấu, phần vì chúng thực sự không tốt đối với sức khỏe, phần nữa đã dứt đi cái cô đơn trong anh. Từ nay tôi không còn thấy anh ngồi một mình lôi một điếu thuốc, châm nhẹ, nhả khói và nhìn lên bầu trời.





Sau này tôi hỏi anh động lực nào anh bỏ thuốc lá. Anh nói rằng“Anh bỏ thuốc lá không phải anh không thích chúng nữa. Anh vẫn thích và yêu chúng, nhiều là đằng khác. Nhưng mỗi lần nhìn em che miệng, bịt mũi, đưa tay phẩy phẩy làn khói bay đi anh không cam lòng. Tại sao mình hút thuốc lại làm người yêu mình khó chịu và phải chịu đựng?”.

Tôi không thích đàn ông hút thuốc, nhưng không vì thế mà phủ nhận vị trí của thuốc lá đối với đàn ông - nó là một thứ kích thích họ và cũng giống như khi đến với phụ nữ, họ tìm nó để chia sẻ. Cho nên, người phụ nữ thay vì cằn nhằn, chê bai, than thở, hãy thử tìm để hiểu người đàn ông của bạn, để cảm thông với họ, chia sẻ cùng họ, ở bên lúc họ cần bạn nhất... Đôi khi, chỉ đơn giản là hiểu lý do vì sao họ hút thuốc mà thôi... Biết đâu tình yêu của bạn có sức mạnh ghê gớm làm anh ta từ bỏ thuốc lá. Đối với tôi, những gì thực sự làm người khác vui và hạnh phúc mà không tổn hại đến xã hội, tôi sẽ làm.

Tôi rất mừng người yêu của tôi đã bỏ được thuốc lá và nhận ra rằng cuộc sống này thật mong manh không ai nói trước chữ ngờ, nhưng sẽ giảm thiểu rủi ro nếu mình làm chủ bản thân. Tôi mong mọi người hãy quý báu cuộc đời mình và sống có ý nghĩa. Đừng hủy hoại cuộc sống của mình chỉ vì khói thuốc vô nghĩa.

Lê Thị Thu Thanh

About Unknown

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.